Search

NHỮNG NGÔI SAO KHÔNG SÁNG.

Tầm này năm ...

  • Share this:

NHỮNG NGÔI SAO KHÔNG SÁNG.

Tầm này năm trước. trong lúc đá bóng về, dừng lại ở một sân khấu ca nhạc của người khuyết tật trên Lê Văn Lương. Mình móc trong ví ra 20 ngàn, nhét vào thùng quyên góp thì chị ngồi trông hòm bảo:
- Dừng lại nghe một chút đã em.

Mình dừng lại một chút. Chị không còn hai cẳng chân nữa, mình hỏi chị là:
- Chị bị thế này thì trông hòm làm sao được?
Chị cười hơi ngượng. Nhìn chị, mình mới biết đúng là một câu hỏi vô duyên.

Ở dưới sân khấu ấy, chẳng có mấy ai coi các anh chị cả. BTC sắp khoảng 3 - 4 cái ghế nhựa nhỏ và không có ai ngồi. Xung quanh đó chỉ có một vài bác già đi tập thể dục, 2 nhóc con đang gặm bánh mì và uống hộp sữa vội.

Lát sau, chị trông hòm được lăn xe lên bục, chị hát bài: "Nối vòng tay lớn". Thay chị trông hòm bị mất hai chân, là một chị trông hòm bị...khiếm thị. Chắc chị cảm giác được mình đứng ngay đó, chị nói nhẹ:
- Cảm ơn anh chị đã lắng nghe.
- Không có gì ạ.

Rồi chị nói, trong mấy lần biểu diễn, chị chưa thấy ai đứng lại xem chị hát cả
- Chắc chị không nhìn được gì, chứ cũng có khán giả mà đúng không?
- Dạ đúng ạ.
- Cám ơn em.

Chị nói thêm:
- Chị hay tự hỏi rằng, khi mình hát, liệu có đông người xem không? Điều đó vừa vui, vừa buồn. Vui vì mình có thể tự tưởng tượng ra cảnh khán giả ở dưới nếu nó không có thật. Buồn vì mình lại không thể chứng kiến được cảnh đó nếu nó có thật.

Tối đó, mình ngồi lại một lúc lâu, một anh thấp người cho mình một nửa cái ngô, cứ bảo ăn đi, ngại gì. Rồi sau đó, anh lại đem cho mình cốc trà nóng của anh tự pha:
- Yên tâm đi, em tự pha trà Thái Nguyên gốc đấy. Không phải trà chợ pha bột đâu. Nào biểu diễn em làm cái bình trà miễn phí anh ạ, để trời này ai qua thì dừng lại uống ngụm cho ấm, biết đâu người ta thương, người ta cho vài đồng anh ạ.
- Tại sao anh không bán trà ấy?
- Các anh chị ở trên bảo không cho bán và em cũng không muốn bán. Mọi người hỗ trợ chúng em nhiều rồi.

- À, anh cứ gọi em là lùn cũng được.

Thi thoảng, mình hay nghĩ về tối hôm ấy. Về sân khấu trong tưởng tượng của chị khiếm thị, về mong muốn được bước đi của chị bị mất hai chân và cái cốc trà nóng của anh lùn.

Ghi lại từ tháng 11/2018.


Tags:

About author
not provided
Nói về mọi thứ
View all posts